Dẫu là mười ba cơn bão
Xuân vẫn về khắp nẻo đường quê
Hoa vẫn đơm bông mơ ước vẫn hồng
Hớn hở nằm trong đôi mắt ngời rạng rỡ
Trẻ con chân sáo ới ời
Bà con thân thiện gọi mời
Tình quê đậm đà hương vị
Tết nhứt không về, hẳn nợ với quê
Một điểm trừ trong hội hè đình đám
Ngày bước qua mười tám
Gánh lơ ngơ chân chất sách đèn
Ra phố thị với niềm tin vũ bão
Tiếp thu ánh sáng văn minh giảng đường đại học
Bật gốc đói nghèo vây hãm một vùng quê
Bao khát vọng chậm về
Bèn bôn ba xứ người tìm kế
Cuộc sống đổi đời không đổi một màu quê
Ngày cuối năm giấc ngủ không tròn
Da diết nhớ thao thức bồn chồn.
Thèm làn gió quê hương mát lòng người xa xứ !